Chính ông đã đi lên từ hai bàn tay trắng thật sự. Năm 11 tuổi, Buffett đã mua cổ phiếu đầu tiên trong đời, sở hữu sáu cổ phiếu ưu đãi của Cities Service với giá 38 USD/cổ phiếu - ba cổ phiếu cho chính mình, ba đưa cho em gái Doris. Giá của nó giảm về 27 USD nhưng nhanh chóng tăng trở lại 40 USD. Warren và em gái nhanh nhảu bán “non” chúng, và gần như ngay lập tức, cổ phiếu tăng vọt lên 200 USD. Buffett nhận ra bài học đầu tiên về thấu hiểu giá trị trước khi đầu tư.
Mười năm sau, Buffett thành lập Buffett Associates, huy động được 105 ngàn USD từ bảy thành viên trong gia đình và bạn bè (bản thân Buffett chỉ góp vào hơn 100 USD), nhanh chóng kiếm một triệu USD đầu tiên. Vào năm 1969, khi mới 39 tuổi, Buffett đã sở hữu số tài sản trị giá 25 triệu USD. Giữa thập niên 1970, số cổ phiếu ông nắm giữ từng giảm đến hơn 50% giá trị, nhưng Buffett không dao động. Ông tin vào giá trị thực sự của các doanh nghiệp mình chọn nắm giữ. Thời gian này, cổ phiếu của Berkshire Hathaway chỉ có giá trị 290 USD.
Buffett sẽ còn phải đối diện với những cú sụt giảm như vậy nhiều lần, chẳng hạn như khi cổ phiếu Berkshire giảm từ 4.230 USD xuống còn 3.170 USD vào năm 1987. Hiện tại, tài sản ròng của “nhà tiên tri xứ Ohama” đã lên đến hơn 100 tỷ USD, một bằng chứng không thể thuyết phục hơn về tầm nhìn của nhà đầu tư giỏi nhất hành tinh trong một thế kỷ qua. Buffett không chỉ là biểu tượng trong giới siêu giàu, mà bản thân ông là một hệ thống triết lý đầy ảnh hưởng, về đầu tư giá trị.
Vào năm 2016, khi đã nắm trong tay khối tài sản gần 60 tỷ USD, Buffett tổ chức đám cưới với người vợ thứ hai Astrid Menks một cách hết sức tiết kiệm: buổi lễ nhỏ diễn ra tại nhà của con gái ông, chỉ trong 15 phút, rồi cả nhà kéo nhau đi ăn mừng ở một nhà hàng hải sản bình dân. Buffett đã nhờ con gái chọn hộ ông nhẫn cưới ở một cửa hàng trang sức bình thường tại Ohama thuộc sở hữu của quỹ Bershire Hathaway. Cũng giống như khi giao dịch cổ phiếu, Buffett luôn muốn “vị thế mua” của mình trong mọi hoàn cảnh là đẹp nhất: tiêu dùng không nằm trong danh sách ưu tiên của ông, vì ở đó, thường thì “giá cả bị thổi vượt quá xa giá trị thực”.
Trong một thời gian dài, để đáp lại những cáo buộc rằng mình không phải người hào phóng, Buffett lập luận rằng xã hội sẽ được phụng sự tốt nhất nếu thay vì cứ cho đi số tiền của mình, ông nên cộng dồn nó, năm này qua năm khác, để tối đa hóa số tiền hết sức có thể cho đến lúc qua đời. Nhưng rốt cục thì ông đã thay đổi. Có thể là do tuổi tác. Hoặc có thể, như một số người tin rằng, từ sau cái chết của vợ ông, bà Susan Thompson Buffett, vào năm 2004, Warren Buffett đã bị ám ảnh hơn với việc cho đi.
Cho dù lý do là gì, như tất cả chúng ta đều đã biết, vào ngày 25/6/2006, đúng sinh nhật 75 tuổi, Buffett đã đưa ra một tuyên bố gây ngỡ ngàng: ông sẽ cho đi dần 85% tài sản của mình dưới dạng cổ phiếu của Berkshire Hathaway, tập đoàn khổng lồ mà ông đang nắm giữ. Lời cam kết của Buffett - vào thời điểm đó có trị giá 37 tỷ USD - là món quà từ thiện lớn nhất từng có trong lịch sử. Để so sánh, Andrew Carnegie, một tỷ phú từ thiện vĩ đại khác, đã cho đi 350 triệu USD, tương đương với khoảng gần 10 tỷ USD ngày nay.
Số tiền ấy không được sử dụng để khắc tên Buffett lên tòa nhà này hay biu-đinh nọ. Thay vào đó, phần lớn được dành để tài trợ cho quỹ Bill & Melinda Gates. Một số thuộc về Quỹ Susan Thompson Buffett, quỹ từ thiện được sáng lập bởi chính ba người con của Buffett: Susie, Howard và Peter. Mỗi người đã nhận số cổ phiếu trị giá 1 tỷ USD vào thời điểm đó. Không ai trong số những đứa con của Buffett từng tưởng tượng nổi cha của họ sẽ từ bỏ một số tiền lớn cỡ đó khi ông còn đang sống.
Sáu năm sau, để kỷ niệm sinh nhật lần thứ 82, vào ngày 30/8/2012, Buffett thông báo rằng ông sẽ tặng thêm khoảng 12 triệu cổ phiếu Berkshire Hathaway cho quỹ từ thiện của các con mình. “Ông gọi chị tôi dậy” - Howard Buffett, con trai Warren, nhớ lại khi trả lời The Atlantic. “Ông nói chuyện với chị ấy, và chỉ bảo là, ‘Con nghĩ sao nếu cha bỏ thêm vài tỷ USD vào quỹ?’, và chị ấy đáp, ‘Vâng, nghe ổn đấy ạ’. Ý tôi là, ông ấy luôn kiểu vậy. Ông nẩy ra một ý tưởng, và nếu thích nó, ông ấy tới luôn. Kiểu ông là vậy”.